- Việc sử dụng quân đội trong diễn văn chính trị để hù doạ đối thủ, trong đó có khoảng một nửa dân số của Mỹ, là chuyện ruồi bu, không thể chấp nhận được. Quân đội luôn luôn phải ở vị trí phi chính trị. Bởi vì khi quân đội được lôi kéo vào chính trị thì sẽ xảy ra hỗn loạn chính trị, nói rõ ra là đảo chánh, như trường hợp của Việt Nam trước năm 1975, và của Miến Điện ngày hôm nay.
- Sự chia rẽ của người dân Hoa Kỳ về khuynh hướng chính trị, Dân Chủ / Cộng Hoà, rất là trầm trọng. Nguy hiểm hơn nữa là được hướng dẫn bởi giới truyền thông. Và như thế rất khó kêu gọi sự đoàn kết của quần chúng. Nhất là khi một vị tổng thống "đăng đàn" với lính đứng sau lưng để nói về chính trị, đả kích đối thủ chính trị (trong đó có cả người dân), với lời lẽ vu khống nặng nề, chụp lên đầu đối thủ chính trị cái mũ "Extremist - Cực đoan", mà không đưa ra lý lẽ nào để chứng minh. Tương tự như người Việt hải ngoại vẫn chụp lên đầu người khác cái nón cối. Đây là một chiến thuật rẻ tiền và hạ cấp.
- Giới truyền thông không còn là nguồn cung cấp tin đáng tin cậy nữa, vì đã lộ rõ bản chất "phe đảng" nặng nề. Người dân, vì thế thường theo dõi các tin tức trên các các trang mạng xã hội và các kênh Youtube nhiều hơn là TV, Radio, và báo chí. Điều này hiển nhiên sẽ gây hận thù và rối loạn trong quần chúng, bởi không thể xác định được việc đúng sai của một bản tin. Cùng một bản tin dài chưa tới 200 chữ của Reuters hay Associated Press được giải thích hoàn toàn khác nhau bởi các cây viết chuyên nghiệp của CNN, Fox, ABC, NBC, BBC ... Ngay cả Reuters hay Associated Press cũng chọn lựa tin để phổ biến (bán) cho các hãng TV nói trên. Và sau đó lại được "xào nấu, nhồi nặn" bởi các bình luận gia với khuynh hướng chính trị khác biệt, đưa đến kết quả không phải là "tam sao thất bản" mà là "năm đài, mười tin". Người nghe vì thế sẽ tranh cãi, đưa đến chia rẽ, hận thù.
![]() |
Hình ảnh kinh hoàng của lịch sử đang được tái diễn |
Tranh biếm hoạ